Một số hình thức xây dựng bố cục trong tranh của hội họa Việt Nam

Một số hình thức xây dựng bố cục trong tranh của hội họa Việt Nam

Các thế hệ họa sĩ thế giới và trong nước đã để lại những kinh nghiệm quý báu về làm tranh bố cục. Nhiều kinh nghiệm đã được truyền lại cho các thế hệ sau theo kiểu truyênlf nghề hoặc viết thành sách. Ngày nay những kinh nghiệm đố đã trở thành những kiến thức cơ bản đặt nền móng cho nhận thức khác lạ và mới mẻ hơn mà bất kì người học vẽ nào cũng không thể bỏ qua. Chúng ta biết con người ưa khoáng đạt, tự do, khoáng đãng. Nếu như trong một căn phòng chật chội, tầm mắt hướng ra ngoài tự nhiên bị ngăn lại, con người sẽ cảm thấy bực bội , tức tối, khó chịu. Nếu như trong một bức tranh người ta cũng để hình vẽ quá chật chội trong khuôn tranh, bị dồn nén quá nhiều về tỉ lệ, bị cắt xén hầu hết các hình vẽ thì điều đó cũng gây lên sự bực bội và khó chịu như thế. Và như vậy vô hình chung bố cục không gây được hưng phấn mà còn gây khó chịu cho thị giác của người xem. Khi vẽ chúng ta nên chú ý tới điều đó. Tránh không để tỉ lệ các hình vẽ bị dồn nén, chật chội, phá vỡ sự hài hòa với khuôn khổ của tranh. Ngược lại nếu hình vẽ quá bé nhỏ, hình vẽ trong tranh quá trống

doc 21 trang Người đăng Nobita95 Lượt xem 8228Lượt tải 4 Download
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Một số hình thức xây dựng bố cục trong tranh của hội họa Việt Nam", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
A. phần mở đầu
I. Lí do chọn đề tài
	Các thế hệ họa sĩ thế giới và trong nước đã để lại những kinh nghiệm quý báu về làm tranh bố cục. Nhiều kinh nghiệm đã được truyền lại cho các thế hệ sau theo kiểu truyênlf nghề hoặc viết thành sách. Ngày nay những kinh nghiệm đố đã trở thành những kiến thức cơ bản đặt nền móng cho nhận thức khác lạ và mới mẻ hơn mà bất kì người học vẽ nào cũng không thể bỏ qua. Chúng ta biết con người ưa khoáng đạt, tự do, khoáng đãng. Nếu như trong một căn phòng chật chội, tầm mắt hướng ra ngoài tự nhiên bị ngăn lại, con người sẽ cảm thấy bực bội , tức tối, khó chịu. Nếu như trong một bức tranh người ta cũng để hình vẽ quá chật chội trong khuôn tranh, bị dồn nén quá nhiều về tỉ lệ, bị cắt xén hầu hết các hình vẽ thì điều đó cũng gây lên sự bực bội và khó chịu như thế. Và như vậy vô hình chung bố cục không gây được hưng phấn mà còn gây khó chịu cho thị giác của người xem. Khi vẽ chúng ta nên chú ý tới điều đó. Tránh không để tỉ lệ các hình vẽ bị dồn nén, chật chội, phá vỡ sự hài hòa với khuôn khổ của tranh. Ngược lại nếu hình vẽ quá bé nhỏ, hình vẽ trong tranh quá trống, bồng bềnh, buồn tẻ sẽ tạo cảm giác cô đơn lạnh lẽo. 
Muốn tạo ra được một bức tranh đẹp, trước hết chúng ta phải quan tâm đến sự sắp xếp hợp lí các yếu tố trong một bố cục. Như vậy thế nào là sắp xếp hợp lí? Sắp xếp hợp lí có nghĩa là nhìn tổng thể một bố cục với những yếu tố cần nêu, cần đề cập. Những giá trị của hình thể và màu sắc nằm trong tầm nhìn của ta cũng như trên diện tích mà ta nhìn thấy không bị triệt phá nhau, không làm giảm giá trị của nhau mà làm cho giá trị đó được nâng cao và mối quan hệ của các hình thể với nhau không thể tách khỏi mối quan hệ tương phản chính - phụ. Ngay trong các mảng chính phụ, việc sắp xếp các vị trí cũng rất quan trọng. Mối quan hệ của hình với hình là mối quan hệ của sắp đặt các vị trí, các đường giao nhau, cắt nhau, là vị trí của hình so với đường khung của một bố cục. Những nguyên lí hàng lối sẽ tạo sự nhàm chán bởi các hình thể được sắp xếp theo thứ tự đều nhau với khoảng cách đường khung bằng nhau. Trong trường hợp này phải tạo ra độ nhấn gây sự tương phản. Sắp xếp hợp lí còn có nghĩa là phải cân bằng thị giác. Một bố cục chỉ làm cho ta thỏa mãn khi các lực của nó được sắp xếp hợp lí. Bởi khi quan sát một hình thể bao giờ chúng ta cũng phải xác định cho hình đó một tâm điểm để từ đó sắp xếp bố cục với không gian bao quanh. Một hình có diện tích lớn nhưng sắc độ mờ nhạt so với nền thì cũng bằng một hình có diện tích nhỏ có sắc độ đậm hơn nó. Trong việc vẽ tranh người họa sĩ nói chung, người vẽ tranh nói riêng cần quan tâm nhiều đến vấn đề bố cục. 
Đối với tôi, là một giáo viên dạy mĩ thuật ở trường tiểu học rất cần hiểu biết những kiến thức về bố cục tranh. Trong quá trình tìm hiểu tài liệu, xem những tác phẩm của các họa sĩ Việt Nam và thế giới ở nhiều kênh thông tin khác nhau tôi đã nhận biết và hiểu được nhiều điều về bố cục tranh từ đó có thể rút ra những những kinh nghiệm khi vẽ tranh. Trên cơ sở đó tôi xin mạnh dạn tìm hiểu về vấn đề này. 
II. Mục đích nghiên cứu và nhiệm vụ nghiên cứu
1. Mục đích nghiên cứu
	Nghệ thuật không ngừng phát triển và không có đích để dừng, bởi vậy một bức tranh đẹp luôn được khai thác ở nhiều phong cách đa dạng với nhiều lối cảm thụ khác nhau. Vì vậy cái đẹp trong mỗi tác phẩm hội họa không chỉ được xây dựng bằng những đường nét hình thể mà còn phải được xây dựng bằng các hình thức bố cục hợp lí để gây hiệu quả thẩm mĩ. Mỗi họa sĩ có cách xây dựng bố cục theo lối riêng của mình thông qua ý niệm thẩm mĩ và năng lực sáng tạo nghệ thuật. Thông qua quá trình học tập, lao động liên quan đến bộ môn mĩ thuật, qua tìm hiểu các tác phẩm tranh của các họa sĩ Việt nam và thế giới chúng ta cũng đã phần nào hiểu được về ngôn ngữ của hội họa trong đó có bố cục. Nhưng những hiểu biết đó của chúng ta còn chưa sâu. Vì vậy để hiểu được rõ hơn giá trị nghệ thuật của các tác phẩm tranh và để có thể hiểu về các hình thức sắp xếp bố cục, tôi quyết định đi tìm hiểu “Một số hình thức xây dựng bố cục trong tranh của hội họa Việt Nam" tôi rất mong được sự đóng góp ý kiến của các bạn đồng nghiệp các thầy cô giáo để bài viết của tôi được hoàn chỉnh và đầy đủ hơn.
2. Nhiệm vụ nghiên cứu
	Tìm hiểu các hình thức bố cục trong các tác phẩm tranh của các họa sĩ Việt Nam
	Rút ra phương pháp xây dựng bố cục chung nhất cho bản thân.
III. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
1. Đối tượng nghiên cứu:
	Bố cục trong tranh của các họa sĩ Việt Nam
2. Phạm vi nghiên cứu:
	Các tác phẩm mĩ thuật trong tranh của các họa sĩ Việt Nam SGK lớp 3,4,5 
Tài liệu tham khảo: Giáo trình bố cục - nhà xuất bản đại học sư phạm
IV. Phương pháp nghiên cứu
	Sau khi quyết định nghiên cứu đề tài, tôi lập kế hoạch chuẩn bị:
	- Đọc tài liệu
	- Sưu tầm tranh
	Sau khi đọc tài liệu nghiên cứu, tôi phân tích và tổng hợp lại những vấn đề có liên quan đến đề tài thành một hệ thống kiến thức để nắm bắt được nội dung cơ bản, hiểu sâu sắc về đề nội dung đề tài và tôi đã sử dụng lồng ghép các phương pháp sau đây:
	- Phương pháp quan sát
	- Phương pháp phân tích
	- phương pháp tổng kết kinh nghiệm
	- Phương pháp so sánh.
V. Dự kiến những đóng góp của đề tài:
Sau khi nghiên cứu đề tài này có thể giúp người đọc hiểu hơn về các hình thức bố cục và có thể vận dụng những kiến thức này vào việc vẽ tranh.
VI. Bố cục của đề tài.
	Ngoài phần mở đầu, phần kết luận của đề tài thì bài tiểu luận của tôi gồm những phần như sau:
	- Cơ sở khoa học của việc nghiên cứu đề tài
	+ Khái niệm vế bố cục
	+ Một số hình thức bố cục
	- Phương pháp xây dựng bố cục
B. Phần nội dung
I. Cơ sở khoa học của việc nghiên cứu đề tài.
1. Khái niệm chung về bố cục trong hội họa
	Bố cục trong hội họa là sự tổng hòa các yếu tố tạo hình như: đường nét, hình khối đậm nhạt, màu sắc...sắp xếp chúng trong một khuôn khổ nhất định của một bức tranh thông qua cảm xúc của người họa sỹ để tạo ra một giải pháp hợp lí , nêu bật được nội dung chủ đề của một bức tranh.
Nói một cách khác, bố cục là phương pháp tìm tòi, xác định cách biểu đạt thích hợp nhất cho một nội dung tranh có trong ý đồ của tác giả. Cách sắp xếp bố cục của mỗi tác giả có thể khác nhau tùy thuộc vàu chủ đề của tranh và sự cần thiết phải sắp xếp thế nào cho hợp lí, cân đối và đẹp mắt.
	Ví dụ: Cùng một chủ đề nông nghiệp nhưng mỗi họa sĩ lại có cách sắp xếp bố cục khác nhau nhưng suy tới cùng là hiệu quả thẩm mĩ . Điều này phụ thuộc vào tài năng và sức sáng tạo của mỗi người. Trong sáng tạo nghệ thuật, khâu sắp xếp bố cục chung quyết định đầu tiên và cơ bản sự thành công của tác phẩm nghệ thuật đó.
	Nói cách khác bố cục là sự tổng hòa các yếu tố tạo hình trên bề mặt khuôn khổ bức tranh thông qua sự diễn tả, phối hợp điều hòa của người nghệ sỹ tạo ra sự biểu cảm của tác phẩm hội họa và truyền đạt trực tiếp tới thị giác người xem.
Bố cục tranh cần có yêu cầu gì? Sau đây là một số yêu cầu khi làm bố cục tranh:
	- Mảng chính, mảng phụ:
	+ Mảng chính là mảng chủ đạo, là trọng tâm của bức tranh và được diễn tả một cách sâu sắc, rõ nét.
	+ Mảng phụ là những mảng hình dạng khác nhau có tác dụng làm phụ trợ cân bằng cho mảng chính.
	Khi vẽ một bức tranh đông người hay ít người cần phải có sự sắp xếp mảng chính và mảng phụ, nhóm chính, nhóm phụ sao cho cân đối, hợp lí. 
2. Một số hình thức bố cục
a) Bố cục hình tròn:
	Bố cục hình tròn là dạng bố cục cơ bản, nói đến hình tròn chúng ta hiểu rằng nó là bố cục trọng tâm xoay tròn tạo cảm giác tập trung và hình tượng và nhân vật điển hình. Tất cả mọi chi tiết đều được tập trung, quy tụ tạo cho bố cục một dạng đồng nhất chặt chẽ và trọn vẹn. Mảng chính, mảng phụ phải đồng nhất nhằm nêu bật chủ đề chính. Loại bố cục dạng hình tròn tạo cảm giác mềm mại, nhịp nhàng, uyển chuyển giữa các mảng hình và toàn bộ bức tranh. Vì bản chất của hình tròn gợi lên sự vận động, tạo nên sự nhịp nhàng, nhịp điệu mang tính tuần hoàn, gắn bó do đường cong mềm mại tạo nên. 
	- Một số hoạ sĩ Việt Nam đã rất thành công trong việc cải thiện tác phẩm của mình bằng hình thức bố cục này như bức tranh "Hoà bình" của hoạ sĩ Nguyễn Khang, họa sĩ Nguyễn Phan Chánh với bức "Bữa cơm ngày mùa" - chất liệu lụa.
- Bức tranh "Hoà bình" của hoạ sĩ Nguyễn Khang diễn tả bốn cô gái đại diện cho các dân tộc, các màu da trên trái đất được bố cục uốn lượn chặt chẽ thành một hình tròn khăng khít với nhau trong một khuôn khổ hình vuông chắc chắn nhưng sinh động và mềm mại. Nhìn vào bức tranh ta thấy ngay sự nhịp nhàng, uyển chuyển bởi những đường nét mềm mại, uốn cong của các cô gái và hoạ tiết trong tranh. Những đường lượn nối tiếp nhau tạo thành một bố cục hình tròn thật sinh động. Tất cả như giao hoà với nhau, kết nối với nhau không hề đứt đoạn, những hoạ tiết hoa lá, chim muông làm nền cho bức tranh tạo nên bố cục chặt chẽ, sinh động.
	- Bức tranh "Bữa cơm ngày mùa thắng lợi" của Nguyễn Phan Chánh.
Bức tranh miêu tả bữa cơm đầm ấm của một gia đình. Ta thấy đang vào ngày mùa nên bữa cơm có vẻ đông vui, tất cả các nhân vật quây quần bên mâm cơm tạo thành bố cục hình tròn. ở đây ta thấy tác giả sử dụng đường nét uốn lượn theo nhịp điệu nên có sự khép kín và cũng tạo cho hình tròn sự uyển chuyển, mềm mại. Các hình ảnh phụ tạo cho bức tranh thêm chặt chẽ và cũng làm nổi rõ ý đồ của tác giả: vui mừng trước sự thắng lợi của nhân dân ta.
b) Bố cục hình tháp
	Bố cục hình tháp còn gọi là bố cục tam giác. Dạng bố cục này gây ý niệm về sự chắc chắn, vững chãi, tin tưởng, khoẻ khoắn. Đây là dạng bố cục được áp dụng từ thời cổ đến nay. Bố cục hình tháp không chỉ gây cảm giác chắc khoẻ mà còn có hiệu quả cao để tạo nên được một bố cục chặt chẽ, hài hoà. Trong tác phẩm của các hoạ sĩ Việt Nam, nhiều hoạ sĩ đã sử dụng có hiệu quả loại hình bố cục này như: 
	- Tác phẩm "hai thiếu nữ và em bé" của Tô Ngọc Vân bằng chất liệu sơn dầu, sáng tác năm 1944 có bố cục hình tháp với sắc vàng úa, gương mặt cô chị phía trên là đỉnh tháp lộ vẻ man mác buồn nhìn xuống cô em và đứa bé, tay đang cầm đoá phù dung với triết lí "Sớm nở tối tàn". Cây hoa phù dung và chiếc mành che lửng cũng có tiếng  ... ta không chỉ hiểu về các hình thức đó mà chúng ta cần kết hợp linh hoạt các hình thức bố cục khác nhau cộng với tài năng sáng tạo của chính bản thân mình để có được một bức tranh đẹp. Để tổng hợp các vấn đề đặt ra cho việc nghiên cứu xây dựng bố cục tranh chúng ta cần có những yêu cầu sau:
	- Không vi phạm (trừ trường hợp cố tình) những lỗi về hài hoà tỷ lệ với khung tranh. Mọi hình thể đưa vào trong tranh phải được cân nhắc về số lượng, tỉ lệ theo nội dung cần thiết nhất mình định nói, không nên thiếu và không thừa.
	- Hình tượng đưa vào trong tranh phải được cân nhắc tính toán để nó nói hết ý của tác giả. Điều này còn phụ thuộc vào cá nhân tác giả. Có người nói ít mà dễ hiểu, có người lại nói bằng thể châm biếng hoặc dí dỏm. Nhưng dù cách nào cũng phải ở dạng vừa đủ theo chủ đề của mình. Có người vẽ rất nhiều hình thể mà không phải là thừa, có người vẽ ít nhưng cũng không thiếu. Trong sắp xếp bố cục cần cân nhắc sao cho bố cục đó có sự vững chãi.
	Để có một bố cục đẹp ta cần thực hiện có hiệu quả các bước sau đây:
1. Chon nội dung chủ đề.
	Nội dung tức là vẽ cái gì? phản ánh vấn đề gì? Nghiên cứu lựa chọn nội dung chủ đề trứơc khi vẽ một đề tài nào đó, trước hết ta cần có cảm xúc, những rung động nhất định về đề tài đó, tìm được trong nội dung đó những cái đẹp bản chất. đề tài của tranh thường rất nhiều và rộng. Dù trong một lĩnh vực lớn hay nhỏ mọi khía cạnh của đề tài đều có thể khai thác được nhiều chi tiết để thể hiện. Chủ đề một bức tranh tức là diễn đạt một vấn đề cụ thể nào đó. Ví dụ: đề tài lao động thì lại có rất nhiều chủ đề nhỏ: Gặt lúa, cuốc đất, làm cầu, xây dựng...sau khi chọn được nội dung chủ đề cụ thể người hoạ sỹ bắt tay vào xây dựng bố cục.
2. Tìm tư liệu để xây dựng bố cục tranh
	Trên cơ sở đã xác định, ta đi tìm tư liệu để xây dựng bố cục, chủ yếu là hoạt động của con người, con vật và cảnh vật thiên nhiên. Vì vây khi khi đi tìm tư liệu ta đi thực tế để ký hoạ trực tiếp cảnh thực, người thực, có thể qua phim ảnh, sách báo..Khi ký hoạ ta chú ý tới từng hoạt động của con người với các tư thế, hành động, cử chỉ, thái độ của đối tượng và cũng cần chú ý tới các yếu tố phục vụ hoạt động đó như dụng cụ làm việc, cảnh vật xung quanh, thời gian, địa điểm...Trên cơ sở đó ta chọn lọc những hình ảnh đẹp sau đó xây dựng thành bố cục. Có thể ngoài thực tế các nhân vật đứng lộn xôn nhưng ta cũng có thể sắp xếp thành những nhóm người, tạo ra sự hài hoà cân đối, thuận mắt mà không lỏng lẻo, khô cứng...
	- Ví dụ: Trong tác phẩm "Tát nước đồng chiêm" Trần văn Cẩn đã xây dựng hoạt động con người rất sinh động, mỗi người một tư thế động tác, dáng vẻ khác nhau tạo nên sự đông vui nhộn nhịp, khí thế trong tác phẩm. Tất cả các dáng vẻ đó đều được tác giả ghi chép từ thực tế sau đó sắp xép thành bố cục tranh.
3. Xây dựng hình tượng nhân vật.
	Tuỳ vào đối tượng và nội dung đề tài định diễn tả để xây dựng hình tượng nhân vật trong bố cục tranh. Trong xây dựng hình tượng các nhân vật cần có đặc điểm, tính cách riêng như: thể hiện người nông dân phải chất phát, vạm vỡ, chắc khoẻ chứ không thể gầy gò ốm yếu. Ngược lại cũng không thể diễn tả người thiếu nữ với thân hình cục mịch, thô kệch.
	- Ví dụ: Trong bức tranh "Lớp học ban đêm" của hoạ sỹ Nguyễn Sáng, tác giả khắc hoạ những người công nhân cần cù chất phát đang cố gắng rất lớn trong việc học chữ vào ban đêm. Với cách diễn tả vững chắc biểu hiện những cơ thể khoẻ mạnh và những cánh tay gân guốc, những nét mặy căng thẳng đang chăm chú vào những trang sách của mình.
4. Lựa chọn hình thức bố cục.
	Có nhiều hình thức bố cục và mảng hình khác nhau. Sau khi đã có chủ đề cụ thể theo một đề tài nào đó, có đầy đủ tư liệu, có hình tượng nội dung để xây dựng bố cục tranh ta cần xác định hình thức bố cục. Cách sắp xếp nhân vật trọng tâm đặt ở vị trí nào? Gồm mấy nhân vật? Các nhân vật phải được sắp xếp theo mảng chính, mảng phụ làm sao để tạo nên một thể thống nhất hợp lí. Khi bố trí các hình mảng phải phối hợp sao cho tạo được bố cục độc đáo, không dễ dãi, nhàm chán mà phải có cái riêng của mình, cái riêng của chủ đề. Tuy nhiên việc chọn lựa theo hình thức nào là tuỳ thuộc vào hình tượng và chủ đề nội dung, tuỳ thuộc vào sự tìm tòi sáng tạo của người vẽ. Ta có thể chọn một hình thức nào đó hoặc phối hợp nhiều hình thức với nhau để tạo ra một bố cục tối ưu.
	- Ví dụ: Bức tranh "Tát nước đồng chiêm" của hoạ sỹ Trần Văn Cẩn, trên cơ sở tư liệu và cảm nhận trước vẻ đẹp thiên nhiên của cánh đồng quê hương, hoạ sỹ muốn diễn tả một không khí sôi động , rộn ràng, mênh mông, bát ngát nên đã chọn hình thức theo phối cảnh phổ thông có xa, có gần. Nhân vật chính là một nhóm người được tác giả sắp xếp bố cục theo dạng hình tháp không cứng nhắc mà uyển chuyển một cách tài tình đã tạo nên sự hài hoà giữa các mảng màu, giữa cảnh trí và con người trong tranh.
5. Tìm phác thảo bố cục.
	Khi đã có đầy đủ các yếu tố cần thiết để xây dựng, sáng tác một bố cục tranh theo chủ đề nội dung đã được xác định, ta cần dành nhiều thời gian, tình cảm và trí tuệ để suy nghĩ, sắp xếp bố cục hình mảng con người và cảnh vật sao cho đẹp, hợp lí và rõ ý. Nêu bật được nội dung chủ đề một cách sâu sắc nhất. Đó là tìm phác thảo bố cục. Trong quá trình tìm phác thảo bố cục (thường ở khổ giấy nhỏ) luôn phải tìm phác thảo theo nhiều dạng, nhiều góc độ khác nhau. Phải vẽ nhiều phác thảo bố cục với sự sắp xếp đơn giản trước. Tức là thử đặt hình mảng người, cảnh vật bằng các mảng đậm nhạt, to nhỏ, hình vẽ đơn giản chưa có chi tiết về hình dáng và đặc điểm của các nhân vật để tập trung cho việc suy nghĩ tìm ra nhiều phương án bố cục khác nhau. Qua đó chọn lọc những cái hay, cái đẹp ở các bố cục khác nhau để làm thành phác thảo hoàn chỉnh hơn từ đó phát triển thành tác phẩm tranh hoàn chỉnh.
6. Thể hiện tranh
	Sau khi đã tìm được phác thảo nhỏ ưng ý, bước tiếp theo quan trọng nhất là thể hiện bố cục hoàn chỉnh.
a. Phóng hình
	Để vẽ được một tác phẩm lớn theo như phác thảo thì đầu tiên ta phải phóng hình. Phương pháp phóng hình có thể dùng phương pháp kẻ ô vuông hoặc kẻ theo đường chéo, có thể dùng phương pháp hỗ trợ của máy tính...Tuỳ theo mỗi hoạ sỹ có thể thực hiện theo phương pháp nào cũng được nhưng trong quá trình phóng tranh cũng có thể điều chỉnh làm đẹp hơn cho bố cục và tác phẩm.
b. Thể hiện tranh.
	Khi vẽ màu, dù sao cũng phải trung thành với tinh thần của các mảng sáng tối, đậm nhạt, sắc màu của phác thảo song cũng không nhất thiết phải pha thật đúng và chính xác với màu của phác thảo. Vì khi pha màu để làm theo bài phác thảo sự chuẩn xác là rất khó, và khi đã vẽ lên những mảng màu lớn, màu cũng sẽ khác đi so với mảng màu nhỏ của phác thảo. Điều cần chú ý khi vẽ màu trong tranh là phải so sánh màu trong tối và ngoài sáng của nhân vật và bối cảnh diễn tả trong tranh, những màu sắc tách biệt đối chọi nhau nhằm để làm rõ, làm tôn hình tượng chủ đề định nhấn mạnh nhưng tất cả vẫn phải hài hoà trong không gian chung. Thông thường ta dùng màu nóng để vẽ phần ánh sáng, màu lạnh để vẽ phần bóng tối. Nhưng nghệ thuật xử lí màu sắc làm sao cho vừa, cho đẹp đó là cả một quả trình học tập và rèn luyện vì có rất nhiều cách thể hiện màu sắc khác nhau, có khi bất chấp cả quy luật tự nhiên nhưng vẫn đẹp.
	Quy trình vẽ màu cần phác toàn bộ bức tranh trước, vẽ nhanh và kín hết mặt tranh chứ không nên vẽ kỹ và xong từng chỗ một. sau đó điều chỉnh từng bước, từng chỗ. Trong quá trình vẽ luôn luôn so sánh, quan sát theo phác thảo, cần xác định bức tranh mình vẽ nằm trong gam màu chủ đạo nào. Khi vẽ cần vẽ từ tổng thể đến chi tiết. Khi vẽ luôn phải quán xuyến vào toàn bộ bức tranh, tránh sa đà vào diễn tả cảm xúc mang tính chi tiết cục bộ, không có trọng tâm, khiến tranh không có một tổng thể đẹp, không thể hiện được ý đồ nội dung, không có sự hài hoà của bố cục và màu sắc. Khi vẽ tranh cũng nên chú ý tới bút pháp. Mỗi hoạ sĩ thậm chí mỗi dân tộc đều có những bút pháp riêng, độc dáo của mình. Người thì mạnh mẽ, khoẻ khoắn, thoải mái, người thì mềm mại, uyển chuyển nhẹ nhàng...
	B1	B2
	 B3	B4
Cách sắp xếp bố cục
C. Kết luận và khuyến nghị
I. Kết luận
	Qua nghiên cứu đề tài tôi đã nhận thức rõ hơn một điều là cái đẹp được bắt nguồn từ quy luật hài hoà và sự hài hoà ấy bắt nguồn từ sự sắp xếp hình mảng, đường nét, màu sắc tạo thành một bố cục chung cân đối thuận mắt. Vậy thế nào là bức tranh đẹp? Một bức tranh đẹp là một bức tranh có bố cục đẹp, cân đối, hài hoà, thuận mắt và chứa đựng tâm tư tình cảm của tác giả.
	Mỗi tác phẩm lại có vẻ đẹp riêng bởi mỗi tác giả một ý đồ , một cách xây dựng bố cục riêng và gửi gắm tình cảm của mình vào tác phẩm đó. Tất cả các yếu tố đó hòa quện trong một bức tranh mang đến cho người xem một cái nhìn tổng thể. Qua bước đầu tìm hiểu, nghiên cứu tôi càng hiểu rõ hơn vai trò và tác dụng của môn mĩ thuật mà đặc biệt là cách sắp xếp bố cục trong tranh. Từ những hiểu biết đó sẽ làm nền tảng để cho tôi có thể đi sâu hơn trong công việc của mình và có thể hiểu hơn về những tác phẩm tranh của các hoạ sĩ trên thế giới. Cũng từ những hiểu biết này tôi sẽ có nhiều hiến thức hơn để phục vụ công tác giảng dạy môn mĩ thuật của mình ở trường phổ thông cũng như áp dụng vào thực tế cuộc sống.
II. Khuyến nghị
	Là một giáo viên giảng dạy bộ môn mĩ thuật ở trường tiểu học, qua thực tế giảng dạy bộ môn này tôi thấy còn gặp phải bất cập, qua đây tôi có một số đề xuất với các nhà quản lí giáo dục như sau:
	- Cần tăng cường đầu tư cơ sở vật chất, phòng học bộ môn, bảng, giá vẽ, tranh ảnh tham khảo phục vụ công tác giảng dạy.
	- Phòng giáo dục, sở giáo dục hoặc các cơ quan liên ngành nên tổ chức các cuộc thi vẽ tranh theo các cấp học, có động viên, khích lệ những học sinh có bài vẽ độc đáo.
	- Thường xuyên tổ chức các buổi sinh hoạt chuyên đề, các buổi tập huấn để nâng cao chuyên môn, nghiệp vụ cho giáo viên mĩ thuật.
	* Vì điều kiện thời gian ngắn và trình độ còn hạn chế nên trong đề tài này không tránh khỏi những thiếu xót, khuyết điểm. Tôi rất mong được sự chỉ đạo, đóng góp ý kiến của các thầy giáo và bạn bè đồng nghiệp để đề tài này của tôi được hoàn thiện hơn.
	Tôi xin chân thành cảm.

Tài liệu đính kèm:

  • docsang kiwn hay mon mythuat.doc